Mẹ Chồng Khí Phách

Chương 5



Nhưng tôi cảm thấy, nếu có thể gả cho một người xuất chúng như Khương Hàn, sẽ có đầy đủ cảm giác an toàn, hơn nữa, gương mặt này đúng là không thể bắt bẻ được. Ai lấy được anh nhất định sẽ rất may mắn.

“Cô Tô, tôi không phải là người cô muốn gả là gả.”

Giọng nói trầm thấp của Khương Hàn đột nhiên vang lên.

22,

Tôi chợt tỉnh lại.

Phát hiện năm người trong phòng họp đều đang dùng ánh mắt chế nhạo nhìn tôi.

Lúc này tôi mới nhận ra, tôi đã vô tình nói ra tiếng lòng của mình.

Khi tôi không tập trung, tôi hay vô tình nói ra những gì mình đang suy nghĩ.

Mặt tôi lập tức đỏ bừng.

Giờ phút này, cảm giác của tôi chính là quê chữ ê kéo dàiiii.

Nếu xuất hiện một vết nứt trên mặt đất, tôi sẽ không chút do dự mà nhảy xuống.

Nhưng có một người kiên quyết không muốn buông tha cho tôi.

Là một cô gái cao, gầy, dáng ngon khinh bỉ nhìn tôi.

Sau đó trêu chọc Khương Hàn một cách thân quen.

“Anh Hàn, anh cảm thấy người đó có tư cách gả cho anh không?”

Cô gái này tên là Phương Dao, trưởng phòng kế hoạch, tôi nghe đồng nghiệp nói cô ta mới từ nước ngoài trở về, có lẽ cũng là cô chiêu của một tập đoàn giàu có nào đó.

23,

Tôi cảm nhận được cô ta có ý với Khương Hàn.

Hình như Khương Hàn và cô ta cũng khá quen thân với nhau.

Cô ta cố tình hỏi như vậy chỉ để tôi xấu hổ hơn thôi.

Đang nghĩ xem nên lấy cớ gì để chuồn đi.

Khương Hàn đột nhiên dùng ánh mắt thâm thúy nhìn tôi, dửng dưng nói, “Ít nhất là người như cô Tô mới đủ tư cách gả cho tôi.”

Cả phòng họp đột nhiên im lặng.

Mọi người há hốc mồm, hoài nghi nhân sinh có phải mình nghe nhầm không.

Tôi cũng há mồm đến mức cằm suýt thì rớt xuống đất.

Khương Hàn, anh vừa nói cái gì!

24,

Phương Dao tủi thân cắn môi, gượng cười quay sang Khương Hàn.

“Anh Hàn, anh lại nói đùa đúng không?”

Khương Hàn không cảm xúc liếc nhìn cô ta.

“Nhìn tôi giống nói đùa lắm à? Còn nữa, đang trong thời gian làm việc, gọi tôi là chủ tịch hoặc là Boss.”

Khi nói, anh ấy không để cho bất cứ ai có cơ hội phản bác.

Anh ấy cứ nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt không hài lòng.

“Cô Tô, phương án này không hợp lý, cô theo tôi đến văn phòng, tôi muốn xem xem, dưới sự giám sát của tôi cô có dám viết ra những phương án hỏng bét như thế này không.”

Tôi như bị s.ét đ.ánh.

Dưới ánh mắt thương hại của tất cả mọi người, tôi ù ù cạc cạc đi kheo Khương Hàn đến phòng làm việc.

Khương Hàn ra hiệu cho tôi ngồi vào chỗ của anh ấy.

Sau đó, anh ấy đứng ra đằng sau, thật sự yêu cầu tôi phải viết ra phương án trước mặt anh ấy.

Đầu óc tôi trống rỗng.

Ngẩng đầu theo bản năng, vô tình chạm phải ánh mắt sâu thẳm mang theo nụ cười bí ẩn của anh.

25,

Tôi ngẩn người.

Khương Hàn đang cười sao?

Tôi chưa kịp nhìn kĩ thì anh đã nghiêm mặt giễu cợt.

“Thế nào, cô cảm thấy trên mặt tôi có phương án hay sao mà nhìn kĩ như vậy?”

Chắc chắn nụ cười vừa rồi tôi nhìn thấy chỉ là ảo giác.

Tôi lấy lại sự tập trung.

Bắt đầu hỏi.

“Khương Tổng, ngài cảm thấy phương án của tôi không phù hợp chỗ nào, có thể gợi ý cho tôi một chút được không?”

Khương Hàn nhướng mày.

Anh ấy nghiêm túc cầm bản phương án lên, lật ra sau, tùy tiện chỉ vào một chỗ.

“Những sản phẩm ở đây đều có màu xanh lục. Cô có biết tôi ghét nhất là màu xanh này không? Chẳng khác nào bị, cắm, sừng!!”

Đờ cờ mờ, tôi có rảnh đâu mà đi tìm hiểu xem anh yêu thích hay ghét màu gì chứ!

Mà sao tôi cảm giác Khương Hàn đang ám chỉ cái gì ý nhỉ.

Cuối cùng tôi nhận ra thái độ của Khương Hàn đối với tôi không đúng lắm.

Nhưng rõ ràng chúng tôi không quen biết, tại sao anh ấy lại nhắm vào tôi?

26,

Để thăm dò anh, tôi mỉm cười chuyên nghiệp và gật đầu, “Vậy, ngoài vấn đề màu sắc ra thì ngài còn có chỗ nào không hài lòng không?”

Khương Hàn nheo mắt, rất không vui vẻ, chỉ bừa vào mấy chỗ.

“Ở đây, ở đây, ở đây, còn cả ở đây nữa, tất cả đều mơ hồ, mập mờ, lập lờ nước đôi, lúc nào cũng có thể tùy tiện thay đổi! Cô phải hiểu rõ, điều tôi quan tâm nhất là phải rõ ràng, là cam kết! Một khi hứa với người khác thì phải giữ lời, nói được phải làm được!”

 


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner