Bệnh Chiếm Hữu

Chương 9



Nói xong tôi đưa tay ra như thể không liên quan gì đến mình, mặc kệ Lục Thanh Ngạn đang có biểu hiện gì, trực tiếp đi vào phòng tắm để tắm rửa, miệng thì ngâm nga một bài hát.

Đến khi tôi tắm xong, sắc mặt của thằng bé càng thêm ảm đạm, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Nhìn những tin nhắn chưa đọc trong điện thoại được để trên chiếc tủ đầu giường, tất cả đều là do Vương Kỳ gửi.

Dòng tin nhắn cuối cùng được hiện lên trên màn hình điện thoại là:[ Hôm nay, sẽ khiến em tận hưởng một cách tốt nhất.]

Chết tôi rồi……

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi có chút khó xử, nhưng vẫn nhẹ nhàng cười, vừa mở điện thoại vừa nói để giữ thể diện của chính mình lại.

“ Trẻ con như các em không hiểu được chuyện của người lớn đâu.”

Nghe xong câu này, nụ cười của Lục Thanh Ngạn càng hiện rõ hơn, ủ rũ tiếp chuyện.

“ Em đã lớn rồi, chị Tư Tư có thể thử..”

Tôi chết lặng, những gì Vương Kỳ nói trên điện thoại là rủ tôi đi cùng hắn đến bữa tiệc, sau đó tôi và hắn đến spa để massage.

Đó là lý do tại sao cụm từ “hưởng thụ”

Chẳng qua nghĩa từ này quá rộng rãi

Nhưng ai mà biết được hắn đưa tôi đến spa này rồi giở trò gì đó với tôi rồi sao, tôi không muốn đi.

Quan trọng là đối với loại người như ông chú này, tất nhiên đừng chỉ làm theo ý của hắn, đôi khi cần phải cự tuyệt, nhưng sẽ khiến đối phương ngứa mắt.

Và đương nhiên, trêu đùa với Lục Thanh Ngạn thì có thể.

Sau khi gửi tin nhắn cho Vương Kỳ để từ chối, tôi bắt đầu trang điểm và thay quần áo.

Vừa trang điểm vừa lẩm bẩm.

“ Nghe nói kiểu trang điểm này là kiểu mà nam giới ưa chuộng nhất trong năm nay, mình phải thử mới được.”

“ Cặp mi giả này nhìn đẹp quá, phải đeo thử”

“ Cái này…..vvv….”

Lục Thanh Ngạn chắc là không nghe nổi nữa, đi chân trần đến trước bàn trang điểm, mặt trong gương trông thật buồn cười, da thật sự còn đẹp hơn cả lớp trang điểm nền của tôi.

Nó nhẹ nhàng đặt tay lên cổ tôi, trên người toát ra mùi nguy hiểm, những ngón tay dài mảnh khảnh có chút nhợt nhạt kỳ quái, mang một vẻ đẹp bệnh hoạn.

“Chị Tư Tư, chị có vui khi đi ra ngoài gặp anh ấy không?”

Giọng nói của nó không chút cảm xúc, nhưng theo bản năng, tôi cảm thấy vai mình run lên.

Nhưng trong lòng tôi lại có chút vui mừng, đây là Lục Thanh Ngạn thật, không phải con búp bê xinh đẹp thường ngày luôn ngoan ngoãn cười với tôi, tuy đẹp nhưng không có thật.

Tôi quay đầu lại nheo mắt nhìn nó, rồi lấy điện thoại mở ra cuộc trò chuyện khi nãy.

“Chị đã từ chối anh ta rồi.”

Lục Thanh Ngạn nhìn thấy tin nhắn liền sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng mà lại ấp úng hỏi lại.

“ Vậy chị…sao lại ăn mặc đẹp như vậy?”

Tôi vừa quét má hồng vừa cười, nụ cười càng rạng rỡ hơn.

“Không phải hôm qua chị nói sẽ dẫn em đi mua quần áo sao?”

Nó vẫn không bỏ cuộc mà tiếp tục hỏi.

“ Vậy kiểu trang điểm nam ưa chuộng nhất mà chị nói là sao?”

Tôi không ngước mắt lên, chỉ nhìn vào gương và tiếp tục tô son.

“ Nói …em đó.”

Lục Thanh Ngạn sắc mặt đỏ bừng, ngay lập tức trở nên ngượng ngùng… sau đó vươn tay sờ sờ cái đầu giống như cái tổ quạ của mình, ho khan hai tiếng.

“ Chị Tư Tư, thật ra vừa nãy em chơi trò cosplay với chị đó.”

Tôi uh-huh, tỏ vẻ không tin.

Lục Thanh Ngạn kiên trì tiếp tục ngụy biện.

“Đó là kiểu em trai nghịch ngợm bên chị gái của mình, lúc nào cũng nghĩ và nhớ đến chị gái của mình…”

Nó thấy tôi im lặng thì tiếp tục nói.

“Em bắt chước …”

Nói xong lỗ tai đỏ bừng bừng.

Nó không hề đứng đắn, thế nào là không đứng đắn?

“ Xem ra em khá am hiểu về những thứ không đứng đắn?”

Tôi đứng dậy, vỗ vỗ vai của Lục Thanh Ngạn và cười đầy ẩn ý.

“ Kiếm chế lại một chút, không tốt cho sức khỏe.”

Khi chúng tôi ra khỏi cửa, lập tức cảm nhận được gió lạnh bên ngoài, khiến cho người ta lạnh buốt cả mặt.

Tôi được quấn như một cái bánh bao mà vẫn cảm nhận được cái lạnh, còn Lục Thanh Ngạn thì chỉ mặc một chiếc áo khoác màu đen, gió thổi vào mặt nó, làm cho mũi nó đỏ bừng lên vì lạnh.

Tôi thực sự không biết rằng Lý Lộ thường đeo nhiều vàng bạc, còn có mua vài chuỗi ngọc bích với giá cao ngất ngưỡng, thời gian chơi mạt chược của bà ta còn nhiều hơn thời gian ở cạnh Lục Thanh Ngạn.

Bóng lưng thằng bé rất cao, bờ vai thì rộng rãi, đột nhiên cảm thấy xót thương nó vô cùng.

Nhìn nó bước đi lủi thủi một mình, cảm giác như nó cũng giống như tôi vậy, không còn ai để nương tựa.

Tôi có thể ngửi thấy mùi hương trên cơ thể của nó.

Tôi bước tới nắm lấy bàn tay của thằng bé, bàn tay của nó trước đây luôn luôn ấm áp nhưng giờ đây đã bị bao phủ bởi cái giá lạnh buốt của mùa đông, khoảnh khắc tôi chạm vào nó, tôi bất giác cảm thấy ánh mắt của nó đang nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

Có cảm giác như bị một con thú nhỏ nhìn mình chằm chằm. Với ánh mắt dò xét đầy nguy hiểm.

Tôi ngẩng đầu lên, liền thấy Lục Thanh Ngạn híp mắt nhìn chằm chằm vào mắt tôi, giây phút này rất khó có thể đoán được nó đang nghĩ gì, nhưng trong cái nhìn xa lạ này của nó, lại có một chút sức hấp dẫn nam tính.

Tôi thừa nhận, tôi đúng là có chút thích diện mạo mê người của nó, rất là mlem.

Vì vậy, tôi nở một nụ cười quyến rũ, sau đó nắm lấy bàn tay lớn của nó cho vào trong túi áo khoác.

“Lục Thanh Ngạn, để chị sưởi ấm cho em.”

Thằng bé cúi đầu xuống, nhưng tay lại càng nắm chặt tay tôi hơn, vô cớ nói vào tai tôi một câu.

“ Chị Tư Tư, chị đang đùa với lửa đấy.”

Tôi???

Mấu chốt ở đây là…, đây chẳng phải là câu thoại kinh điển của nhân vật nam chính trong quyển tiểu thuyết ngôn tình Bá Tổng mà tôi đã đọc cách đây vài đêm hay sao? Lúc đó tôi vẫn còn cảm thấy câu đó rất sến sẩm, nhưng giọng nói trầm ấm và hơi thở ấm áp của Lục Thanh Ngạn lại khiến tôi có chút choáng ngợp.

Lục Thanh Ngạn cười nhạt, kể lại cho tôi nghe nam chính đã làm gì với nữ chính tiếp theo, còn kể cho tôi nghe về dáng vẻ cổ hủ của tôi lúc đó.

“ Mặt chị lúc đó ửng đỏ lên, bộ chị không thích câu này sao?”

Cứu mạng! Vô lý.

Nghe giọng nói khiêu khích của nó, tôi chỉ đơn giản nói một câu để trêu chọc nó.

“Đừng đọc nhiều, sau này chị dạy em.”

Quả nhiên, Lục Thanh Ngạn rất nhanh liền ngừng nói, hai bên tai ngay lập tức ửng hồng lên.

Rõ ràng bản thân chỉ là một con gà mờ, nhưng sao nó phải giả vờ rằng mình là một bậc thầy thả thính, đồng thau giả vàng?


               
Mẹo: Bạn có thể sử dụng các phím trái, phải, A và D trên bàn phím để chuyển giữa các chương.                
 
×           Ad Banner